Уважаемые пользователи Голос!
Сайт доступен в режиме «чтение» до сентября 2020 года. Операции с токенами Golos, Cyber можно проводить, используя альтернативные клиенты или через эксплорер Cyberway. Подробности здесь: https://golos.io/@goloscore/operacii-s-tokenami-golos-cyber-1594822432061
С уважением, команда “Голос”
GOLOS
RU
EN
UA
transon
7 лет назад

блог говорит

 Hà Nội đã vào hạ, hoa bằng lăng nở tím cả hai bên đường, gió nhè nhẹ đưa mùi hương đi khắp con phố chiều liêu xiêu. Con đường vẫn tấp nập như ngày thường, nhưng hôm nay anh thấy thật khác lạ, thật yên bình và tĩnh lặng, con tim anh lại đập rộn ràng. Đứng giữa góc phố, anh thấy mình đang thổn thức, đợi chờ một điều gì đó thật mới mẻ và ngọt ngào.
Anh cũng như em, chúng ta đều có những niềm đau riêng chôn giấu, nỗi lo chồng chất trên đôi vai gầy, và biết rằng chẳng thể nào tan biến hết. Anh biết em cũng đã trải qua những mối tình, cũng giữ trong tim những nỗi đau sau những vỡ tan. Nhưng em biết không? Dù có đau buồn đến mấy thì chúng ta cũng phải vượt qua, cũng phải hi vọng một tương lai tươi sáng hơn. Chẳng thể cứ vậy mà bước trên con đường rồi nhìn về phía sau toàn đau thương và nước mắt.
Sau tan vỡ từ mối tình đầu, anh đã thử yêu vài người. Dùng tấm lòng chân thành yêu thương và cảm động trái tim họ. Nhưng rồi anh nhận ra mình chẳng biết yêu chân thành. Anh chỉ đang cố tìm một mối tình để thay thế, để lấp đầy những khoảng trống trong tim. Anh cứ nghĩ rằng thời gian sẽ bào mòn đi những đau thương năm nào, nhưng không phải như thế.
Rốt cuộc anh lại làm họ tổn thương, và anh ra đi khỏi vòng tay ấy. Anh vô tâm nhỉ? Nhưng anh đâu thể dối con tim mình, anh đã đi sai đường. Và rồi từ đấy một mình anh với đời, một mình cô đơn và chẳng yêu thêm một ai nữa. Anh đã quen rồi cái cảm giác một mình dạo phố, một mình một tách cà phê đen và nghe những bản nhạc của buồn, từng lời từ chữ da diết, thật buồn cứ như tô vẽ lên cuộc đời của anh vậy.
Anh thích cảm giác dạo phố ngắm những đôi tình nhân nắm tay nhau cười vui nói chuyện. Anh thích ngắm những người yêu nhau. Đơn giản anh cũng mong ước được như họ. Mong ước được cùng một người bình yên nắm tay nhau cùng đi đến hết cuộc đời. Anh chỉ hi vọng có một người quan tâm đến anh, chỉ hi vọng có người vì anh mà giận hờn vu vơ, người mà sẵn sàng nghe anh kể những chuyện vụn vặt sau giờ tan ca.
Và rồi anh tìm thấy em, cô nàng trong trẻo giữa nắng chiều Hà Nội. Em hồn nhiên như khoảng lặng giữa bản nhạc sâu lắng. Nụ cười của em làm bao nỗi buồn phiền trong anh biến tan.
Anh chợt nhớ đến câu hát:
"Bờ vai ơi đừng quá nghiêng nghiêng đánh rơi buổi chiều thơm ngát
Làn môi ơi đừng quá run run lỡ tia nắng hồng tan mất
Xin âu lo không về qua đây
Xin thương yêu dâng thành mê say
Xin cho ta nhìn ngắm lung linh từ đáy đôi mắt rất trong.
Bàn tay em là cánh sen thơm ướp trong vùng đêm mái tóc
Nụ thanh xuân còn ấp e nơi nếp xinh áo lụa thơ ngây
Xuyên trăm năm em về tinh khôi
Đôi tay ta dang rộng hân hoan
Xin cho ta một khắc reo ca vui cùng với em”
(Trích từ bài hát Em về tinh khôi)
Tâm hồn anh cứ như theo cảm xúc bài hát, trong lòng cứ phảng phất hoài “Em về tinh khôi”. Anh đã biết mình tìm thấy phần tươi đẹp của cuộc đời, đã tìm thấy em.
Anh sẽ đợi, sẽ bên em và quan tâm em. Chờ đợi một ngày nắng chiều lại rực rỡ và em cùng anh chung bước, rồi anh sẽ ngỏ lời “yêu em”. 
0
0.000 GOLOS
На Golos с June 2017
Комментарии (0)
Сортировать по:
Сначала старые